Hương thơm dìu dịu của u lan thấm đượm khắp trong xe, phảng phất như gió xuân mơn man. Vương Thư Hoài khẽ cúi đầu, hơi thở vương vất lành lạnh, lướt nhẹ qua búi tóc mềm mại của Tạ Vân Sơ, gần đến mức chỉ cách một hơi thở. Một động tác đơn giản, lại toát ra vẻ thân mật ái muội khó giấu.
Không biết từ khi nào, hắn đã quen với dáng vẻ mềm ấm trong lòng ngực mình. Tham luyến không phải là dục niệm, mà là một sự dịu dàng khắc cốt ghi tâm.
“Vân Sơ,” hắn thì thầm bên tai nàng, giọng trầm ấm như nước suối sâu thẳm, “Lần sau ta xuất chinh, nàng viết thư cho ta được không? Ở nơi biên thùy gió cát, những đêm trằn trọc chẳng yên, điều ta nhớ đến… luôn là nàng.”
Lời nói như chảy vào tim, khiến mặt Tạ Vân Sơ bất giác nóng lên. Nàng quay đầu né tránh, trán khẽ chạm vào lồng ngực ấm áp của hắn, tiếng đáp khẽ như làn hơi:
“Ta không phải đã từng viết rồi sao…”
“Nhưng thư nàng viết toàn là chuyện hai hài tử,” hắn nói, giọng có chút oán trách mà cũng như làm nũng, “Chưa từng viết đến bản thân nàng một chữ.”
“Ta…” – Tạ Vân Sơ thoáng nghẹn – “Chẳng phải cũng như thường nhật thôi sao… Bận rộn rồi lại quẩn quanh… chàng đều biết cả…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT