Ma ma ấy là người thân cận bên cạnh Thẩm Di, nghe xong lời dặn liền chau mày, giọng ngậm ngùi:
“Thái thái chúng ta và đại thái thái có sinh nhật gần kề, lần trước trong phủ vừa mới tổ chức thọ yến cho đại thái thái, nên thái thái bảo rằng phủ ta cũng vừa đãi tiệc, giờ lại là dịp cuối năm bận rộn, khắp nơi đều bộn bề, khó lòng chuẩn bị chu toàn. Vì thế, nãi nãi nhà ta không muốn phiền hà, chỉ là trong lòng nghĩ thường ngày cũng đã được các vị ban ân thưởng thức mấy bữa, nay lại chẳng dám để mặt mũi phải ngó lơ, nên mới thỉnh các vị qua nhị phòng dùng chén rượu tạ lỗi.”
Tạ Vân Sơ nghe vậy cũng đã hiểu phần nào, chẳng hỏi han thêm, lặng lẽ theo bước bà tử vòng qua viện nhị phòng. Vừa đặt chân tới tiền sảnh, đã nghe bên trong truyền ra tiếng cười rộn ràng, xen lẫn giọng của Vương Di Ninh lanh lảnh vui tai.
“Nha, tiểu cô cô cũng tới rồi!” – Tạ Vân Sơ cười nói, giọng ngân vang, trong trẻo.
Vương Di Ninh ngồi trên giường đất, khẽ đẩy khung cửa sổ hé ra, nửa đầu ló ra ngoài, bắt gặp Tạ Vân Sơ đang vận một thân áo lụa màu hải đường, bước đi yểu điệu duyên dáng, nàng bật cười tươi rói:
“Ngươi, con bé này, làm gì mà tới muộn thế? Chúng ta đều có mặt cả rồi đấy.”
Tạ Vân Sơ bước vào phòng, nhìn quanh thấy nơi đây chẳng rộng rãi là bao, vậy mà đã ngồi đầy người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play