Gió đông lành lạnh, tuyết còn vương đầu mái hiên. Tạ Vân Sơ cho dời tiệc trà vào buồng trong trên giường đất, lại cho các nha hoàn lui ra ngoài sưởi ấm, để ba vị phu nhân được thoải mái tâm sự.
Giang Phạn vừa cầm chén trà, vừa khe khẽ than:
“Ban đầu ta còn ngưỡng mộ tỷ phu nhà ngươi văn võ song toàn, nay nghĩ lại... người ấy đúng là sống bên bờ lưỡi đao, uống máu giữa sa trường, lấy sinh tử đánh cược tiền đồ, nghĩ thôi đã thấy hãi. Nam nhân ấy mà, cứ sống an ổn trong nhà, chưa hẳn đã không tốt.”
Thẩm Di gật đầu, ánh mắt hướng về Tạ Vân Sơ mà cảm thông như thể chính mình cũng từng chịu đựng:
“Cũng phải đó. Phu quân ta mỗi lần xuất chinh, ta đều ăn ngủ không yên. May hai năm nay biên cảnh yên bình, chỉ tuần phòng biên ải chứ không đại chinh, ta cũng yên tâm hơn phần nào.”
Tới đây, ánh mắt cả ba đều mang theo vài phần lặng lẽ. Thẩm Di cười khẽ:
“Nói đi nói lại, trong chúng ta, vẫn là ngươi mệnh tốt nhất đó, Giang Phạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT