“Chàng nếu cứ như vậy mà rời bỏ thiếp... thiếp đây cũng sẽ không giữ tiết suốt đời đâu. Thiếp sẽ tái giá, gả cho một người tốt hơn chàng nhiều lần!”
Một lời buông ra, như thể tạt vào lòng nam nhân đang yếu ớt nằm đó. Vương Thư Hoài bỗng mở mắt, ánh nhìn sâu thẳm chất chứa phẫn nộ lẫn bất lực, nhìn chằm chằm vào Tạ Vân Sơ, vẻ mặt đau đớn nhưng cũng bướng bỉnh lạ thường.
Tạ Vân Sơ cõi lòng sảng khoái, ánh mắt lạnh nhạt đối diện lại, hừ khẽ:
“Buông tay đi, ngoan ngoãn nằm yên cho ta.”
Bên ngoài lúc này vang lên tiếng bước chân hỗn độn, có nặng có nhẹ. Nàng vội vàng lui về sau mấy bước. Thế nhưng Vương Thư Hoài chẳng hề buông tay, ánh mắt đỏ ngầu vẫn nhìn nàng đầy oán trách, không cam lòng.
Ngay lúc giọng Quốc Công gia truyền vào từ ngoài cửa, Tạ Vân Sơ nôn nóng đến cực điểm, liền dùng sức đẩy hắn lần nữa:
“Nếu chàng chết, ta tái giá cũng là điều đương nhiên, chứ chẳng phải nghịch đạo lý!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play