“Cô cô thật có phúc khí.”
Chưa kịp nói dứt lời, sau lưng đã vang lên một giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo mà đầy u uẩn:
“Ánh mắt nàng đang dõi theo ai vậy?”
Tạ Vân Sơ thoáng giật mình. Nàng quay đầu lại, ánh mắt lập tức va vào đôi đồng tử sâu thẳm của hắn.
Vương Thư Hoài vận trên người một bộ trường bào màu trầm, vóc dáng cao ráo thon dài, đứng thẳng như trúc, không có vẻ uy vũ như Cao Chiêm, nhưng lại khiến người đối diện không thể rời mắt. Mỗi đường nét đều vừa khéo, thêm một phần thì dư, bớt một chút lại thiếu, vừa vặn khiến người ta ngẩn ngơ.
Tạ Vân Sơ thu ánh mắt, đứng dậy khẽ khàng thưa:
“Nhị gia sao lại đến đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT