Tạ Vân Hữu vui vẻ cười ha hả, ôm tráp bạc ra đặt ngay ngắn trên bàn dài giữa chính sảnh, nói với vẻ hào sảng:
"Ta lại được làm cữu cữu rồi. Lúc Kha tỷ nhi chào đời, ta còn nhỏ dại, chẳng biết gì, nhưng lần này thì khác, Hủ ca nhi là cốt nhục đầu tiên của tỷ tỷ, cũng là cháu ngoại của ta, làm cữu cữu sao có thể không ra mặt chống lưng. Ta chẳng có bản lĩnh gì to tát, chỉ có ít bạc này là góp được, vừa hay tỷ tỷ chẳng phải vừa thu lại được hồi môn của Giang phu nhân còn kèm cả lời lãi sao? Coi như ta trả lại một phần ấy cho tỷ tỷ vậy."
Minh phu nhân cầm chén trà mà tay run khẽ, kinh hãi nói:
"Hài tử, đây chẳng phải số bạc tỷ tỷ ngươi để dành cho ngươi cưới thê tử sao?"
Tạ Vân Hữu khoát tay, cười lớn, "Con còn chưa thi đậu công danh, cưới vợ gì chứ? Chờ khi nào con có tương lai, có đủ bản lĩnh chăm lo cho thê nhi, khi ấy cưới cũng chưa muộn."
Kỳ thực trong lòng hắn chẳng hề muốn cưới ai, lời vừa rồi chỉ là nói để mẫu thân vui lòng mà thôi.
Tạ Huy nghe vậy thì không vui, đặt mạnh chén trà xuống bàn, nghiêm giọng trách:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play