“Ngươi dám!”
Khương thị nắm chặt khăn tay, ngón tay khẽ run lên vì phẫn nộ, ánh mắt vừa tức giận vừa dè chừng nhìn Kiều Chi Vận.
“Thư Hoài dù gì cũng là con rể ngươi, ngươi làm vậy chẳng phải bôi tro trát trấu vào mặt hắn sao? Hại Vân Sơ cũng chính là tổn hại hắn, ngươi làm thế thì được ích lợi gì chứ?”
Kiều Chi Vận nhàn nhã ngẩng đầu, như thể đang nhìn một kẻ ngốc, tay thong thả nhéo chén trà, hờ hững nhấp một ngụm, chậm rãi nói:
“Vì người khác mà thiệt thân mình? Việc như vậy, ta chưa từng làm bao giờ.”
Ánh mắt nàng khẽ nheo lại, thấp giọng nhưng đầy ý cảnh cáo:
“Ngươi còn nhớ năm xưa không? Khi ngươi rơi xuống nước, may được người cứu, nhà các ngươi vì che giấu liền nói là một nha hoàn cứu à? Khương Hoa Dung, ta khuyên ngươi một câu — từ nay về sau, nếu Vân Sơ bị chút ủy khuất nào, thì ngươi cũng đừng mong yên ổn làm người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT