Vương Thư Hoài lòng ngổn ngang trăm mối, chỉ hành lễ một cái rồi chẳng nói thêm lời nào, lập tức rảo bước ra khỏi phủ. Ngay cả y phục cũng không kịp thay, vội vã lên ngựa, phi nhanh ra ngoài thành. May mắn thay, đám ám vệ đã chuẩn bị sẵn hành lý và tuấn mã. Chẳng mấy chốc, chủ tớ mấy người đã đuổi tới bến đá lớn bên bờ sông, chọn lấy một chiếc thuyền nhẹ vượt qua dòng nước cuồn cuộn.
Lên thuyền rồi, ai nấy mới được thay y phục, dùng lương khô lót bụng. Trong khoảnh khắc nghỉ ngơi ngắn ngủi ấy, Vương Thư Hoài tranh thủ xử lý mấy bức thư tay, nửa canh giờ sau liền lên bờ, đổi sang tuấn mã, tiếp tục chạy nước đại về lại kinh thành.
Từ khi biết mình mang thai, Tạ Vân Sơ liền nôn nghén suốt bốn ngày liền. Sang đến ngày thứ năm, cơn buồn nôn giảm hẳn, chỉ còn lại cảm giác mỏi mệt và buồn ngủ triền miên.
Lâm ma ma thấy nàng tinh thần khá hơn mấy hôm trước, liền chuẩn bị một bát cháo thơm mềm, vừa bổ vừa dễ ăn.
Dù mới chỉ mang thai, nhưng trong cung đã truyền ra tin, hai vị chủ tử lập tức ban xuống vô số trân phẩm quý giá, thậm chí còn vượt qua cả lễ vật ban cho Hứa Thời Vi ngày nàng sinh con. Hứa Thời Vi trong lòng có chút chua xót, nhưng nghĩ đến chuyện mình bất cẩn dẫn đến sinh non, các trưởng bối chẳng trách tội nàng, nàng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Hiển nhiên, trong cung vô cùng coi trọng cái thai của Tạ Vân Sơ. Cả phủ đều xem nàng như bảo vật, nâng niu che chở. Phòng bếp lớn mỗi ngày đều đưa món ngon tinh tế sang Xuân Cảnh Đường, phối hợp với đầu bếp trong viện để đổi món cho nàng thường xuyên.
Tin tức âm thầm truyền về Tạ phủ. Sáng sớm, Minh phu nhân liền xách bao lớn bao nhỏ chạy tới, vừa vào cửa đã cười nói với nàng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play