Tạ Vân Sơ cúi đầu, tay sửa lại cổ áo cho nữ nhi, cũng không ngẩng lên mà đáp:
“Nhị gia vừa mới trở về, ta đã cho người phân quà tặng đến các phòng. Mấy người trong nhà vẫn canh cánh trong lòng, lo lắng cho Nhị gia bôn ba nơi xa. Ta thay Nhị gia làm tròn một chút lễ nghĩa này. Dù sao, người khác có người nhà đi xa, trở về cũng luôn mang theo chút quà. Chúng ta cũng không thể kém phần hồi lễ.”
Vương Thư Hoài tuy có hơi hụt hẫng, nhưng nghĩ lại cũng thấy nàng xử trí thỏa đáng, không thể bắt bẻ điều gì.
“Vậy lần tới, ta sẽ đích thân chọn một ít lễ vật,” ánh mắt hắn dừng lại nơi búi tóc nàng, nhất thời sững người—không thấy cây trâm hắn từng khắc tay trao nàng. Hắn bỗng hỏi, như buột miệng:
“Phu nhân thích kiểu trang sức như thế nào?”
Nếu như câu hỏi ấy trước kia còn có thể xem là khách sáo, thì lúc này lại khiến Tạ Vân Sơ bất ngờ đến giật mình.
“Nhị gia?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT