Nhị lão gia thấy hai người thong dong đến trễ, thần sắc có chút không vui, liền trách nhẹ:
“Làm gì mà chậm trễ thế này? Tổ mẫu các ngươi vất vả mới ra khỏi cung, hai vợ chồng lại đến muộn, chớ có ỷ được sủng mà sinh kiêu.”
Tạ Vân Sơ cùng Vương Thư Hoài vội vàng cúi đầu nhận lỗi, dáng vẻ ngoan ngoãn chẳng khác nào đôi phu thê mới cưới còn chưa quen với lễ nghi khuôn phép.
Đại gia – Vương Thư Chiếu – ngồi bên trái Vương Thư Hoài, thấy thế liền bật cười trêu ghẹo:
“Nhị thúc đừng trách, Thư Hoài sắp rời kinh rồi, có lẽ đệ muội vì lưu luyến nên hai người chậm trễ chút cũng là lẽ thường. Phu thê nặng tình nặng nghĩa mà.”
Phía bên kia, Vương Thư Khoáng cũng góp lời chọc vui:
“Cũng phải thôi, nhị ca với nhị tẩu xưa nay ân ái mặn nồng, nhị ca lần này đi rồi, chỉ e nhị tẩu sẽ buồn lòng chẳng thiết ăn uống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play