Trước kia, chỉ cần nàng đến, Tạ Vân Sơ đều sẽ tự mình ra tận cửa nghênh tiếp. Vậy mà hôm nay lại để người chờ ở đông thứ gian, đủ để thấy bệnh tình lần này hẳn không nhẹ. Dựa vào hiểu biết bấy lâu, Tạ Vân Sơ vốn chẳng phải người kiêu căng gì.

Đậu Khả Linh ngồi xuống, chờ nha hoàn dâng trà, vừa quan sát sắc mặt Tạ Vân Sơ vừa ân cần hỏi han:

“Nghe nói tẩu tẩu không khỏe, ta trong lòng cứ canh cánh nên ghé qua xem. Đúng lúc trong phủ hôm nay có phân lệ, ta chọn chút thứ tẩu thích ăn mang đến.”

Trên bàn bày mấy hộp điểm tâm tinh xảo. Nhưng Tạ Vân Sơ cũng như Vương Thư Hoài, từ trước tới nay chẳng mấy để tâm chuyện ăn uống, cái gọi là “thích ăn” bất quá chỉ là tùy tiện chọn vài món.

Ở cùng Đậu Khả Linh đã tám năm, chỉ cần thấy khóe môi nàng hơi nhếch lên, Tạ Vân Sơ liền đoán được trong lòng nàng nghĩ gì. Nhưng nàng chẳng vạch trần, chỉ mỉm cười dịu dàng:

“Đệ muội có lòng quá. Thái y hôm nay vừa đến bắt mạch, bệnh cũng chẳng phải lớn, nhưng cũng không thể qua loa.”

“À, sao lại nói vậy?” – Đậu Khả Linh lập tức chăm chú.

Tạ Vân Sơ buông kim chỉ trong tay, khẽ thở dài:

“Là bệnh để lại từ khi sinh Kha tỷ nhi, nếu không bồi bổ cho tốt, e rằng khó lòng sinh thêm được nữa.”

Đậu Khả Linh nghe xong, trong lòng chợt sáng tỏ, lập tức hiểu ý Tạ Vân Sơ.

Là trưởng tức của Quốc công phủ, Tạ Vân Sơ gánh trách nhiệm nối dõi tông đường. Không có nhi tử, địa vị sao có thể vững? Đậu Khả Linh thoáng động lòng thương hại, nhưng chưa kịp cảm khái thì niềm vui thầm đã lấn át. Dẫu vậy, nàng vẫn giả vờ cùng chia sẻ:

“Chúng ta nữ nhân… thật sự khổ sở trăm bề.”

Tạ Vân Sơ tự nhiên biết nàng nghĩ gì. Việc quản gia, kỳ thực là chuyện nặng nhọc mà chẳng được bao nhiêu lợi lộc. Kiếp trước, nàng cắn răng chịu đựng cũng chỉ vì tự nhận trách nhiệm. Đậu Khả Linh thì khác, mắt chỉ thấy chút lợi nhỏ trước mắt. Đời này, Tạ Vân Sơ chẳng định ôm lấy gánh nặng ấy nữa. Nếu phải chọn người tiếp quản, Đậu Khả Linh chính là ứng cử tốt nhất.

Trên còn trưởng công chúa, Quốc công gia giám sát, dưới lại có mấy phòng dòm ngó, Đậu Khả Linh dẫu có ý chiếm lợi cũng chẳng dám quá đáng. Cứ để nàng thử sức, cũng chẳng hại gì.

Trong lòng đã tính sẵn, Tạ Vân Sơ ngoài mặt vẫn thong thả, nói:

“Vừa hay đêm qua ta bị phong hàn, hai thứ bệnh chồng chéo, e rằng phải làm phiền đệ muội trông nom giúp một thời gian. Đợi khi ta khá hơn, ắt sẽ tự mình đến tạ lỗi.”

Chậm rãi buông từng chút, mới dễ khơi dậy ý muốn chứng tỏ của đối phương.

Nghe vậy, Đậu Khả Linh trong lòng vui mừng khôn xiết.

“Người một nhà nào cần khách sáo, ta vốn là đệ muội của tẩu, lại là người nhị phòng, giúp đỡ tẩu là chuyện nên làm thôi.”

Lời này chẳng khác nào trải sẵn con đường để nàng về sau trường kỳ theo Tạ Vân Sơ quản lý việc lớn nhỏ trong phủ.

Tạ Vân Sơ chỉ mỉm cười, không đáp.

Nữ nhân bị hậu trạch giam cầm lâu ngày, tầm nhìn thường chỉ quanh quẩn trong một khoảng sân nhỏ. Nhưng với Tạ Vân Sơ, sau một lần trải qua sinh tử, mọi thứ đã khác. Những tính toán vụn vặt của Đậu Khả Linh, nàng chẳng còn để vào mắt. Đời này, nàng quyết buông bỏ. Việc làm hiền tức, cứ để ai thích thì làm.

Đậu Khả Linh thấy nàng trầm mặc, sợ bị phát giác tâm tư, vội vàng chuyển chủ đề, khẽ liếc sang Kha tỷ nhi đang ngồi ở giường La Hán chơi trống bỏi:

“Kha tỷ nhi lớn nhanh thật, so với Tuyên ca nhi nhà ta còn chắc khỏe hơn.”

Chắc khỏe gì, rõ ràng là tròn trịa hơn mới đúng.

Nghĩ đến đó, Tạ Vân Sơ cũng hơi đau đầu, nhìn nữ nhi rồi lo lắng nói:

“Ta phải tiết chế bớt ăn uống của con bé mới được.”

Nghe thế, Đậu Khả Linh lập tức khoe khoang kinh nghiệm, thao thao bất tuyệt:

“Tuyên ca nhi trước kia cũng mập, sau này đến cả ăn cũng chán. Ta còn lo lắng mời đại phu đến xem, ai ngờ nó bỏ ăn là vì sắp phát bệnh. Sau đó quả nhiên lên cơn sốt, ho sù sụ. Cho nên tẩu tẩu à, tỷ nhi không thể ăn nhiều quá đâu.”

Chuyện trẻ nhỏ, quả thật chẳng bao giờ hết đề tài.

Từ đó lại chuyển sang chuyện thiếp thất, sắc mặt Đậu Khả Linh chợt sa sầm, nàng hạ giọng tâm sự:

“Cha mẹ chồng đã có nói gì về việc an bài thông phòng cho nhị gia chưa?”

Thân thể Tạ Vân Sơ chưa khỏe, tự nhiên phải có người hầu hạ thay nàng. Trong phủ Quốc công có quy củ, con vợ cả chưa sinh nhi tử thì không được nạp thiếp, nhưng thông phòng thì khác. Những người này đều có thể bị ép dùng thuốc tránh thai, không để sinh con.

Tạ Vân Sơ tất nhiên hiểu rõ ẩn ý ấy. Kiếp trước, sau khi nàng sinh ra hủ ca nhi, bà bà Khương thị liền chọn hai cô nương xinh đẹp trong nhà mẹ đẻ đưa vào hầu Vương Thư Hoài. Nhưng chàng thẳng thừng cự tuyệt.

Hắn vốn chẳng gần nữ sắc.

Đời trước còn vậy, huống hồ hiện tại nàng vẫn chưa có nhi tử.

Khi ấy, Tạ Vân Sơ một lòng hướng về Vương Thư Hoài, chàng không nạp thiếp, nàng vui mừng khôn xiết. Nhưng đời này, nàng chẳng bận tâm nữa. Huống chi ép cô nương người ta uống thuốc tránh thai chẳng phải chuyện lành.

“Đợi khi ta sinh con vợ cả rồi hãy tính.”

Đến lúc ấy có sắp xếp hay không, đó là việc của Vương Thư Hoài.

Đậu Khả Linh gật đầu, vẫn không giấu nổi uất ức trong lòng, bĩu môi kể lể:

“Ta sinh Tuyên ca nhi xong, bà bà lập tức đưa hai thông phòng vào. Ban đầu tam gia còn chống cự, ta tưởng hắn tốt với ta thật lòng. Ngươi cũng biết, tình cảm chúng ta xưa nay vẫn rất tốt… Ai ngờ chỉ một lần uống say, hắn liền cùng một nha hoàn thành chuyện rồi.”

Đậu Khả Linh nói tới đây, ngực như nghẹn lại, hừ khẽ đầy khinh thường:

“Vân Sơ, ta nói cho tẩu nghe, trên đời này chẳng có nam nhân nào thật sự không gần nữ sắc. Nếu hắn cự tuyệt, chỉ là bởi nữ nhân ấy không hợp ý hắn mà thôi.”

Nghe xong, trong lòng Tạ Vân Sơ chợt run rẩy.

Thật sự… là như vậy sao?

Vậy chẳng lẽ, Vương Thư Hoài… thực sự thích Tạ Vân Tú đến thế ư?

Một nỗi chua xót âm ỉ dâng lên trong lòng. Nhưng Tạ Vân Sơ rất nhanh tự cắt đứt suy nghĩ ấy.

Không nên nghĩ nữa. Hắn thích ai, tùy hắn. Dù sao nàng cũng chẳng còn thích hắn.

Chỉ thoáng chốc, sắc mặt nàng lại bình thản, mỉm cười với Đậu Khả Linh:

“Chuyện của nam nhân cứ để họ tự lo. Chúng ta nữ nhân vốn đã chẳng dễ dàng gì, ngày thường phải biết đùm bọc lẫn nhau mới đúng.”

Đời trước, Đậu thị vừa ghen ghét vừa e dè nàng, trong thâm tâm không ít lần ngấm ngầm cạnh tranh. Nhưng đời này, Tạ Vân Sơ đã nhìn thấu hết thảy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play