“Ta biết, chỉ là lúc Hứa Nghiêu đi nhìn ta với ánh mắt đó thật khiến ta ghê tởm.” Triệu Nhị Nhị nghĩ đến ánh mắt ghê tởm chết người của Hứa Nghiêu là nàng nổi da gà.
“Bảo Quốc ca, huynh mau lại đây, ta nghĩ ra chuyện muốn nói với huynh.” Từ ngoài sân truyền đến tiếng Triệu Chấn Quốc gọi Lâm Bảo Quốc, mấy người trong nhà đều nhìn nhau.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại gấp gáp như vậy?” Lâm Tĩnh Nghi và mọi người đều đi ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.
Bất quá, khi bọn họ đi ra ngoài thì Lâm Bảo Quốc và Triệu Chấn Quốc đã rời khỏi nhà.
Hoắc Sắc Vi bưng cơm vào nhà: “Các ngươi đang nói chuyện gì vậy? Nhanh ăn cơm đi.”
Lâm Tĩnh Nghi và Triệu Nhị Nhị giúp nàng dọn cơm lên bàn, còn chưa kịp ăn, Lâm Bảo Quốc đã vội vàng quay về: “Tiểu Khải à, con đừng ăn vội, theo ta đi một chuyến, ta có chuyện muốn nói với con. Chí Viễn, con cũng đi cùng.”
“Thôi được, hôm nay ăn cơm không yên ổn rồi.” Lâm Tĩnh Nghi gắp cho hai đứa trẻ mỗi người một đũa thức ăn: “Hai đứa mau ăn đi, ăn xong rồi đi chơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT