Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Vườn trường ,Nhẹ nhàng , Thị giác nữ chủ
Lâm Pi Pi vốn là một con chim sẻ nhỏ tu luyện thành tinh, từng được một cậu bé cứu mạng.
Mười hai năm sau, khi tu hành gặp bình cảnh, lại sắp gặp đại kiếp nạn, cô quyết định xuống núi đi tìm ân nhân năm xưa để trả ơn.
Cậu bé năm ấy nay đã trưởng thành thành một thiếu niên cao lớn, lạnh lùng như tùng, sống một mình trong căn biệt thự trống trải với duy nhất một con mèo già bầu bạn. Ở trường học, anh cũng cô lập, tính cách kỳ quái khiến không ai dám tới gần.
Lâm Pi Pi nước mắt lưng tròng nắm lấy tay anh:
“Ân nhân, từ nay về sau em sẽ không để anh chịu khổ nữa!”
Yến Tuyệt liếc nhìn cô gái nhỏ xinh xắn đang ngồi trên xe lăn còn to hơn cô một vòng, dáng vẻ nghiêm túc, nói muốn đối xử tốt với anh, không khỏi nhếch môi đầy khinh thường:
“Tránh xa tôi ra một chút.”
Lâm Pi Pi ngơ ngác nhìn anh, mắt sáng lấp lánh:
“Anh, ân nhân của em trưởng thành cool quá đi mất!”
Yến Tuyệt chưa từng thấy ai mặt dày như cô ,người khác bị anh dọa vài câu đã sớm chạy mất, chỉ có cô là cứ như con chó nhỏ, vui vẻ quấn lấy anh không buông.
Muốn đuổi cô đi, anh tùy tiện buông lời:
“Không phải cô nói muốn trả ơn sao? Vậy giúp tôi thống nhất mấy trường đại học quanh đây đi.”
Không ngờ đêm hôm đó, cô liền một mình đi tìm người “gây sự”.
Lúc Yến Tuyệt vội vàng đuổi tới, liền nhìn thấy cảnh cô bị đẩy ngã xuống đất. Đôi mắt anh lập tức đỏ rực.
Cô lại còn quay đầu, ngượng ngùng hỏi:
“Yến Tuyệt, em đánh không lại bọn họ rồi… đổi cách báo ơn khác được không?”
Anh chỉ cảm thấy xiềng xích trong lòng vỡ vụn — câu “Vậy lấy thân báo đáp đi” suýt nữa thì bật ra khỏi miệng.
Yến Tuyệt từng cho rằng đời mình chỉ có bóng tối, cho đến khi một tia sáng xuất hiện bất chấp tất cả, vẫn luôn tiến về phía anh, vì anh mà xua tan mây mù.
Dù ánh sáng ấy không phải vì tình yêu, anh vẫn muốn nắm thật chặt.
Dù tan xương nát thịt, cũng không hối tiếc.