Hắn nói: "Thông thường, cổ thôn tế bái thần vật đều là có nguyên do, hoặc từng được che chở, hoặc là…"
"Hậu nhân truyền thừa."
Bạch Cẩm Dục đưa điện thoại cho Hoắc Uyên xem. Trên màn hình là tin tức mới nhất Thiên Cẩu vừa gửi tới.
Theo điều kiện tuyển dụng mới của quản lý sở, trong thôn chí xưa của Điệp Mục thôn có ghi lại:
Từng có một hộ thôn dân, sau núi nhặt được một con đại điểu lông vũ rực rỡ. Khi ấy con điểu bị thương nặng, thôn dân liền đem về nhà chăm sóc. Không bao lâu sau, nó bình phục, rồi hóa thành một nữ tử xinh đẹp, để báo ân mà kết duyên với thôn dân kia. Từ đó, hai người khai chi tán diệp trên mảnh đất này, hậu duệ dần quần cư lại, hình thành nên Điệp Mục thôn.
Bạch Cẩm Dục nheo mắt: "Kia chỉ đại điểu hẳn là Trọng Minh Điểu."
Trọng Minh Điểu vốn sống ở Thiên giới, thường được chúng tiên nuôi để múa hát mua vui. Nhưng sau khi giới sụp đổ ngàn năm trước, tiên ngã xuống, sủng vật cũng khó tránh khỏi. Có một, hai con rơi xuống nhân gian cũng chẳng lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play