"Thôn chúng ta từ thời cổ chính là nơi chuyên cống chim quý cho hoàng đế."
Lỗ Bàng vừa dẫn đường vừa giới thiệu, "Đáng tiếc đến đời chúng ta thì xuống dốc. Trước kia, các lão nhân trong thôn chỉ cần nghe tiếng hót là nhận ra chim gì. Như cha ta đây, hễ ông chọn được con nào, thì đảm bảo nó vừa hót hay vừa lanh lợi."
Nghe vậy, Bạch Cẩm Dục cũng hiểu tại sao Điệp Mục thôn trước kia nghèo.
Thời phong kiến qua đi, xã hội hiện đại chú trọng bảo vệ môi trường và động vật hoang dã, cấm bắt chim bừa bãi. Cái nghề nuôi và săn chim vốn là nguồn sống chính của cả thôn, mất đi thì trước khi tìm được ngành mới để bám vào, nghèo là chuyện tất nhiên.
Còn nguyên nhân khiến thôn này bỗng dưng giàu trở lại…
Bạch Cẩm Dục liếc những con chim bị nhốt trong lồng, thầm lắc đầu. Cả thôn cùng phất lên, tuyệt đối không thể chỉ nhờ lén bán vài con chim quý — bên trong chắc chắn còn ẩn giấu bí mật lớn hơn.
Bọn họ thuê ba phòng: Bạch Cẩm Dục ở chung với Hoắc Uyên, Chử Ấn và Thẩm Thu Từ chung một phòng, còn Diệp Tiểu Thanh là con gái nên mang Hôi Tước ở riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT