Lệ Tần tuy không giỏi ăn nói, nhưng cũng rất linh hoạt. Câu nói bổ sung theo sau Tạ Uyển Ngưng, đúng là đã thẳng thừng tát vào mặt Vương Thuần Tịch.
Ý của nàng ta chẳng phải là nói Vương Thuần Tịch không hiểu chuyện sao?
Vương Thuần Tịch nắm chặt lòng bàn tay, vội vàng tiến lên một bước: “Bẩm nương nương, dân nữ chính là.”
Trong nhà nàng không có ai làm quan, cũng không thể tự xưng là "thần nữ", chỉ có thể nói "dân nữ". Nàng cho rằng lần này cũng giống như những người khác, chỉ đơn giản nói vài câu rồi được gọi trở về. Nào ngờ lại nghe Tạ Uyển Ngưng lên tiếng.
“Ngẩng đầu lên cho bổn cung xem một chút. Mấy năm không gặp đã quên mất cả dáng vẻ rồi.”
Vương Thuần Tịch nhẹ nhàng ngẩng đầu. Đập vào mắt nàng là một khung cảnh phồn hoa như gấm. Các cung phi mặc những bộ áo bông, váy gấm lộng lẫy, trang sức châu ngọc tuyệt đẹp, lấp lánh vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play