“Đường xa thì chúng ta không đi được, nhưng gần thì vẫn có thể mong đợi. Nếu có cơ hội, thần thiếp vẫn muốn ra ngoài xem một chút,” Tạ Uyển Ngưng nhớ lại cuộc trò chuyện với Phương Nhụy hôm qua, tiếp tục nói, “Nghe nói chợ hoa đăng tết Thượng Nguyên ở Thịnh Kinh rất đẹp, Bệ hạ đã từng đi qua chưa?”
Tiêu Minh Tu nói: “Đương nhiên là đi rồi. Hồi nhỏ, ta thường theo các hoàng huynh ra ngoài chơi. Có ấn tượng rất sâu sắc với chợ hoa đăng tết Thượng Nguyên. Đi vài lần, năm nào cũng thắng được mấy chiếc hoa đăng mang về cung.”
Khi đó hắn còn nhỏ, mỗi lần thắng hoa đăng mang về đều dâng lên Thái hậu. Thái hậu liền cười nói: “Hồi trẻ phụ hoàng của ngươi cũng từng đi với ta. Nhưng lúc đó còn ở Đông Cung, ra khỏi cung cũng tiện.”
Nghĩ đến đây, mắt Tiêu Minh Tu chợt lóe lên, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
“Thịnh Kinh từ xưa đã phồn hoa, nhưng trẫm nghe nói Lang Gia cũng không kém. Có rất nhiều rừng bia đá khắc là những báu vật mấy trăm năm. Bây giờ vẫn có nhiều văn nhân mặc khách đến rừng bia Lang Gia để chiêm bái.”
Suy nghĩ của Tạ Uyển Ngưng lập tức bị hắn cuốn theo: “Phải đó, thần thiếp đã từng đi qua. Bia khắc trên đó đều là tác phẩm của những bậc đại tài, vô cùng đẹp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play