Tại sao nói chỉ Tạ Uyển Ngưng gặp chuyện thì lại là điều tốt? Xuân Vũ chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu ra, còn Hạ Thảo thì vẫn mơ hồ, ngơ ngác nhìn Phương Nhụy.
Phương Nhụy đành phải giải thích: “Nếu chỉ nương nương nhà chúng ta gặp chuyện, thì chúng ta sẽ biết người đó nhắm vào Cảnh Ngọc Cung. Mà nương nương xưa nay được khen ngợi là vững vàng, bình tĩnh, nhạy bén và thông tuệ, chuyện này rơi vào chúng ta thì cũng không cần hoảng loạn.”
“Trong cung này không có gì chúng ta không thể sai khiến được. Nương nương chắc chắn có thể hóa giải nguy hiểm, xử lý mọi việc một cách ổn thỏa.”
Lúc này, Hạ Thảo mới mở to mắt, hiếm khi lắp bắp: “Nếu là nhắm vào tất cả các phi tần, thì ý đồ không chỉ giới hạn trong hậu cung?”
Cũng không phải là ngốc đến mức không thể cứu chữa được. Phương Nhụy gật đầu, rũ mắt xuống, nói với giọng gần như không nghe thấy: “Nếu chiếc mũ quan của các phi tần đều bị bẻ gãy cánh, lại xảy ra ngay trong lễ tế đầu năm, ngươi nói xem đây là có ý gì?”
Nếu chuyện này thực sự xảy ra, đối phương chắc chắn muốn làm cho mọi người mất mặt trước mặt bá quan, tạo ra cảnh tượng phượng hoàng gãy cánh. Dùng để nói cho thế nhân rằng, những phi tử trong cung này không có ai xứng với thần điểu phượng hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT