Tiêu Minh Tu gật đầu, cúi đầu nhấp một ngụm trà: “Nàng đoán không sai, cha mẹ Vương gia tất nhiên là không muốn cho con gái mình vào cung. Chỉ là bản thân thiên kim Vương gia đã tự mình tìm cách, cho người đưa bức vẽ chân dung lên. Cha mẹ nàng ta hoàn toàn không hay biết, chờ đến khi chuyện vỡ lở mới nghĩ cách bù đắp thể diện. Vở diễn ở chùa Linh Ẩn kia, đương nhiên cũng là ý của thiên kim Vương gia.”
Vậy nên, tiểu thư họ Vương này muốn vào cung, liền tự mình dựng lên một vở kịch về số mệnh phượng hoàng, để đến lúc đó tin đồn lan truyền khắp thiên hạ, ngay cả trong cung cũng phải coi trọng nàng ta.
Tạ Uyển Ngưng suýt chút nữa cười đến mức làm rơi chén trà: “Nàng ta nghĩ gì vậy? Coi Khâm Thiên Giám là đồ ngốc, hay coi Lễ Bộ là đồ ngốc? Thời đại này làm gì có số mệnh phượng hoàng nào, ai làm Hoàng hậu thì người đó có số phượng hoàng. Chẳng phải đều do một mình Bệ hạ quyết định sao?”
Tiêu Minh Tu vừa nghe đến từ “Hoàng hậu”, nhịp tim liền đập nhanh hơn. Hắn giả vờ không để ý, thậm chí còn cúi đầu uống một ngụm trà.
“Không sai, nàng ta thật sự ngu xuẩn đến cùng cực,” Tiêu Minh Tu nói.
Nàng nói đúng, ai có số phượng hoàng, xét cho cùng chẳng phải đều do hắn quyết định sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play