Tạ Uyển Ngưng cười ngọt ngào, nhưng trong lòng lại thấy “ê răng”, lời nịnh bợ này quá mức độc địa, đến cả người mặt dày như nàng cũng có chút không chịu nổi.
May mà noãn các đã ở ngay trước mắt, Tạ Uyển Ngưng khẽ thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu bước vào.
Một luồng hơi ấm áp tỏa ra đón lấy, kèm theo hương thơm nồng nàn của hoa hồng. Tạ Uyển Ngưng hít sâu một hơi, đoan chính ngồi xuống ghế thứ tịch.
Thái hậu vốn thuộc dòng họ Vương Thị ở Thịnh Kinh. Truy ngược lên hơn 200 năm, họ cũng là một nhánh phụ của Lang Gia Vương Thị. Lúc đầu, gia tộc này chuyên quản lý việc vặt của Vương Thị, sau không biết vì chuyện gì mà cả nhà chuyển đến Thịnh Kinh. Vừa đúng lúc Cao Tổ Hoàng Đế dẹp yên giang sơn Trung Nguyên, lập kinh đô ở Thịnh Kinh và lập ra nước Đại Sở, Thịnh Kinh Vương Thị đã có công khai quốc. Từ đó, họ bén rễ ở Thịnh Kinh, sinh sôi nảy nở đến tận bây giờ.
Thịnh Kinh Vương Thị được coi là khai quốc công thần, lúc đó được phong Vĩnh Định Bá. Mấy thế hệ truyền xuống, tước vị dần bị giảm đến không còn. Nếu không nhờ phụ thân của Thái hậu tài giỏi xuất chúng, thiếu niên đã đỗ Trạng nguyên, sau đó đường công danh hanh thông trở thành các lão, thì Vương Thị đã sa sút.
Thái hậu từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, được Tiên Định Quốc Công – phụ thân của bà – yêu thương nhất và dốc lòng dạy dỗ. Bà luôn ghi nhớ sự thăng trầm của gia tộc. Vì thế, ngay cả khi Vương Thị hiện tại đang hưng thịnh, chỉ cần nhớ đến người cha đã khuất, bà vẫn có thể giữ được sự bình tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT