“Nương nương, đã qua nửa canh giờ rồi, bệ hạ vẫn đang chờ... không thể để ngài chờ lâu quá.” Đông Tuyết ngập ngừng nói.
Nàng nói chuyện khá thẳng, không hiểu những lời vòng vo. Vốn dĩ nàng ở bên cạnh Tạ Uyển Ngưng để trông chừng an nguy cho nàng. Tạ Uyển Ngưng không để ý, nghe nàng nhắc nhở thì giật mình: “Lâu vậy rồi sao? Vậy chúng ta xuống thôi.”
Đông Tuyết và Thu Vân nhìn nhau, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Trương Chi cũng đi theo bên nàng, tay xách hai giỏ tre đầy sách mà Tạ Uyển Ngưng đã chọn.
Khi bóng dáng nàng xuất hiện ở tầng một, nàng liếc mắt đã thấy Tiêu Minh Tu đang trò chuyện vui vẻ với các thư sinh. So với những người khác, hắn như đang phát sáng, dung nhan tuấn tú như ngọc, rực rỡ đến nỗi người ta không thể rời mắt.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Tạ Uyển Ngưng, Tiêu Minh Tu quay đầu lại, mỉm cười rạng rỡ với nàng: “Đến đây, nàng cũng nghe một chút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play