Tiêu Minh Tu nhìn khuôn mặt méo mó của nàng, suýt nữa cười đến đau bụng, đành phải quay người đi: “Được rồi, thế này hài lòng chưa?”
Tạ Uyển Ngưng lén nhìn bóng lưng rộng lớn, mạnh mẽ của hắn, nhanh chóng cởi áo trong và yếm, nhẹ nhàng bước xuống hồ. Nước gợn sóng nhộn nhạo vỗ vào lưng Tiêu Minh Tu. Hắn không khỏi giật mình, như thể nghe thấy tiếng nước chuyển động. Hắn cảm thấy trán mình lấm tấm mồ hôi, không biết vì nước suối quá nóng hay vì một lý do nào khác. Chờ sau lưng hoàn toàn yên tĩnh, hắn mới khàn giọng hỏi: “Ổn không?”
Giọng nói thanh mảnh của Tạ Uyển Ngưng vang lên: “Ổn, ổn ạ.”
Tiêu Minh Tu từ từ quay người, đôi mắt không thể kìm được mà nhìn về phía nàng. Nhưng vì nước suối nóng không trong bằng nước thường, lại thêm hơi sương mù bốc lên, Tiêu Minh Tu chỉ thấy được hình dáng trắng nõn mờ ảo của nàng.
Hắn vô cùng bất đắc dĩ: “Sao nàng ngồi xa thế? Sợ trẫm ăn thịt nàng sao?”
Toàn thân Tạ Uyển Ngưng nóng ran. Nàng ngồi ở đầu kia của hồ, cả người chìm trong nước suối ấm áp, cảm thấy vô cùng thoải mái. Bụng và eo nóng hổi, dường như cái lạnh đã tan biến hết. Tay chân không còn lạnh buốt nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play