Tiêu Minh Tu gật đầu, quay sang nói chuyện chính: “Nàng thấy phu nhân của Hà Chính Võ thế nào?”
Tạ Uyển Ngưng suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc trả lời: “Là người lanh lợi, cũng biết nhìn thời thế. Quan trọng nhất là nàng ấy và Hà đại nhân đều rất thông minh và hiểu quy tắc.”
Thông minh và hiểu quy tắc, đó chính là phẩm chất của một bề tôi tốt. Tiêu Minh Tu biết, khi Tạ Uyển Ngưng nói vậy, hẳn là nàng không ghét người này, thậm chí còn có chút quý mến.
“Thân phận của nàng đủ cao, phần lớn các tiệc trà trong kinh đều mời nàng, nên tin tức nàng nắm được cũng nhiều. Sau này nàng hãy triệu nàng ấy vào cung thường xuyên hơn. Nếu lần này không phải nàng ấy báo tin cho nàng, chẳng phải nàng đã như người mù, chẳng biết gì sao?” Tiêu Minh Tu nói.
Hắn cảm thấy mình thật hay lo lắng cho nàng, rõ ràng Thục phi nương nương rất thông minh, làm việc gì cũng ổn thỏa, nhưng lại không thích bận tâm đến những chuyện này, đến mức hắn phải dặn dò. Dù sao trải qua chuyện lần này, Tạ Uyển Ngưng cũng đã thấy được cái lợi hại của nó, vậy cũng là chuyện tốt.
“Thần thiếp đã biết, sau này nhất định sẽ chú ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play