Đôi long phượng thai này đã làm cho trong cung trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.
Hai đứa bé này, lớn là ca ca, nhỏ là muội muội, mặt mày rất tương tự nhau. Tạ Uyển Ngưng hiện tại đã sớm quên mất lúc mang thai bọn họ vất vả ra sao, chỉ cần nhìn hai đứa nhỏ này, liền cảm thấy trái tim như tan chảy.
Hai tiểu oa nhi tinh xảo cười với bạn, khỏi phải nói đáng yêu đến mức nào.
Vì là sinh đôi, lúc ra đời đều chỉ nặng hơn bốn cân, ca ca lớn hơn một chút, muội muội trông như một con sóc nhỏ, chỉ bằng một bàn tay của phụ hoàng nàng.
Tiêu Gia Thụy đang ở tuổi bướng bỉnh nhất, cũng không dám đưa tay chạm vào bọn họ, mỗi ngày chỉ ghé bên mép giường nhìn chằm chằm, không dám tiến lại gần.
Đợi đến sau khi tròn trăm ngày, hai đứa bé vì được ăn ngon nên dần mập mạp lớn lên, nhìn mặt mày càng thêm tinh xảo, cũng có vài phần tương tự với Tiêu Gia Thụy lúc nhỏ.
Tạ Uyển Ngưng liền ôm đệ đệ cho hắn xem, trêu chọc hắn: “Lúc con nhỏ cũng là thế này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT