Chẳng lẽ nàng có bệnh hay không, nàng còn không rõ ràng sao?
Đợi thái y đến, Tạ Uyển Ngưng còn kịp xem xong tấu chương phân phát tiền mùa thu, bảo Phương Nhụy sửa lại vài chỗ sai rồi đóng dấu. Tiêu Minh Tu cũng không đi đâu, một mình ngồi trên trường kỷ đọc sách. Gần đây hắn toàn xem y thư dưỡng thai, kiêng cữ, ngày nào cũng giảng cho nàng nghe phải kiêng cữ thế nào, khiến Tạ Uyển Ngưng rất muốn ném mấy quyển sách đó đi.
Ngụy Cố nhanh chóng đến nơi. Mặc dù năm nay đến Ngọc Tuyền Sơn Trang tránh nóng mát mẻ hơn ở Thịnh Kinh nhiều, nhưng Ngụy y chính rõ ràng là gầy đi. Mỗi lần Tạ Uyển Ngưng gặp hắn, đều phải nói trước một tiếng: “Đại nhân vất vả rồi.”
Ngụy Cố chắp tay hành lễ: “Tạ nương nương, nương nương chỉ là bị thu táo, không có gì đáng ngại. Vào mùa thu thời tiết hanh khô, rất dễ gây ho, cũng không cần uống thuốc, chỉ cần dùng chút canh tẩm bổ tim phổi là được.”
Tiêu Minh Tu khẽ nhíu mày: “Điều này các ngươi sớm nên nghĩ tới.”
Ngụy Cố vội quỳ xuống nhận tội: “Bệ hạ dạy dỗ phải, thần lĩnh tội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT