Đối với nàng hiện giờ, không gì quan trọng hơn đứa bé trong bụng này. Tiết mục cầu khéo tay vốn là nàng sắp xếp để mọi người vui vẻ, bản thân nàng cũng không quá coi trọng, nên dù không xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẽ không thò tay vào chậu nước thả kim, nhiều lắm chỉ treo lơ lửng trên mặt nước cho có lệ rồi thôi.
Tạ Uyển Ngưng nói xong, không thấy Tiêu Minh Tu đáp lời, không khỏi quay đầu nhìn hắn.
Chỉ thấy Tiêu Minh Tu nhìn nàng chăm chú, ánh mắt chuyên chú và thâm tình, nếu nhìn sâu hơn, còn có chút áy náy khó nhận ra.
Tạ Uyển Ngưng nghĩ một lát liền hiểu, nàng mỉm cười với Tiêu Minh Tu, đưa tay sờ mặt hắn: “Bệ hạ không cần quá để tâm, chuyện hôm nay chỉ là ngẫu nhiên, chẳng phải thiếp không sao sao?”
Tiêu Minh Tu thở dài, đưa tay ôm nàng vào lòng, để nàng thoải mái dựa vào mình: “Lần này chỉ là may mắn, có tiểu phúc tinh trong bụng chúng ta bảo vệ mẫu thân, mới không xảy ra đại sự. Nếu không, trẫm thực sự không thể tưởng tượng nổi mình sẽ ra sao.”
“Thế nhưng, đời người sống không thể chỉ dựa vào may mắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play