"Vâng," Vương Thuần Tịch cố nén mở lời, “Thiếp biết sai rồi.”
Tạ Lan chán ghét Vương Thuần Tịch, có lý do rất chính đáng. Thời trẻ, Tạ Uyển Ngưng vì không muốn gả vào Vương gia, nên mới bất đắc dĩ đi con đường này. Vào cung nhiều năm tuy nhìn có vẻ phồn hoa, gấm vóc, nhưng những năm đầu quả thật không dễ dàng gì. Trong cung có nhiều phụ nữ như vậy, người có thể đi đến ngày hôm nay đều không phải kẻ yếu.
Nàng có được sự sủng ái tột bậc như ngày nay, hoàn toàn là vì tính cách của nàng và Bệ hạ hợp nhau, có thể chăm sóc lẫn nhau. Không phải vì xuất thân Lang Gia, càng không phải vì một dung nhan như tranh vẽ.
Trong cung có loại phụ nữ nào mà không có? Điều Bệ hạ coi trọng nhất tự nhiên không phải là khuôn mặt, điều hắn nhìn trúng chính là trái tim tinh tế của Quý phi.
Nhưng Vương Thuần Tịch, vị đích nữ của Lang Gia Vương thị, lại tự mình tạo ra một cuộc thị phi "Phượng đỗ ngô đồng". Xem ra còn muốn đi lại con đường cũ của Tạ Uyển Ngưng. Không, nàng ta là muốn giẫm lên con đường gấm vóc mà Tạ Uyển Ngưng đã trải, để đi lại một lần nữa.
Nhưng nàng ta dù có mưu tính đến đâu, cũng chỉ là bắt chước. Có viên ngọc châu Quý phi nương nương ở phía trước, những người phụ nữ khác liền trở thành nền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play