Bạch Thuật thì lại có thể quản được.
Ít nhất trong thời gian ngắn, ba người bọn họ không thể tách ra.
Thế là chuyện này đã được định đoạt một cách suôn sẻ, tâm trạng của Bạch Thuật lúc này mới khá hơn một chút.
Trần Tiểu Phi hừ hừ: “Có thể cho ta giữ chút thể diện không? Ngươi làm vậy khiến ta trông thật vô dụng? Không có ngươi đi làm nhiệm vụ, ta và Lão vương sẽ không được sao.”
Bạch Thuật đẩy gọng kính lên nói: “Không liên quan đến việc ngươi có vô dụng hay không, bớt nói nhảm đi, ăn cơm.”
Nói rồi, hắn lại nhét cho Trần Tiểu Phi một miếng lớn.
Trần Tiểu Phi lúc đầu còn hơi ức chế, sau đó suy nghĩ một lúc rồi không còn tức giận nữa: “Hừm, ta không ngờ, Lão Bạch Bạch trong lòng lại quan tâm chúng ta như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play