Trần Tiểu Phi nhai nhai, buồn chán liếc nhìn màn hình máy tính của Bạch Thuật: “Đây là cái gì vậy? Toàn chữ chi chít, ừm ừm ừm, món này ăn nhiều cũng ngon.”
Bạch Thuật ban đầu còn dùng đũa gắp riêng, sau đó trực tiếp lười dùng. Hắn ăn một miếng thì Trần Tiểu Phi cũng được một miếng. Trước đây mì ăn liền còn giành ăn chung một nồi, thật sự không cần thiết phải phân chia đũa nữa. Lớn lên cùng nhau, nói là anh em ruột cũng được.
Trần Tiểu Phi cũng không chê, chỉ là miệng còn chưa nuốt xong đã bị nhét thêm một miếng. Hắn cố gắng nhai nhai, mãi đến sau này thấy máy tính bảng của Bạch Thuật sáng lên, có thư điện tử đến, hắn mới tò mò thò đầu vào xem.
“Ưm, đề nghị không chia đội làm nhiệm vụ?”
Trần Tiểu Phi nhai nhai, lẩm bẩm đọc, sau đó còn dùng ngón tay đang quấn băng gạc cố gắng gạt gạt, rồi ghé sát vào xem, sắc mặt hắn dần trở nên khó coi.
“Dựa vào cái gì? Không, Lão Bạch, tại sao ngươi lại đề nghị không cho ta và Lão vương đi nhiệm vụ một mình?!”
Trần Tiểu Phi cảm thấy sốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT