Trong một căn hộ tầng thấp không mấy bắt mắt, Amuro Tooru lặng lẽ lắng nghe đầu dây bên kia thuật lại tình hình xảy ra sáng nay. Bọn họ thực chất đã trao đổi một lần vào tối qua, bình thường thì không nên liên lạc thường xuyên như vậy. Nhưng với tình thế hiện tại, nếu không chia sẻ thông tin tình báo, nguy hiểm sẽ càng gia tăng.
Tối hôm qua, ngay sau khi tiễn Angostura về phòng an toàn, Amuro lập tức liên hệ với Morofushi Hiromitsu để xác nhận: “Tiểu phát thanh” – biệt danh của Morofushi – đã chính thức trở thành người phụ trách hậu cần cho Angostura, chịu trách nhiệm đưa đón và chuẩn bị các bữa ăn cho hắn. Hôm qua, chính anh cũng là người bị Angostura đưa đến sân huấn luyện của nhóm danh hiệu thành viên để tiến hành huấn luyện bắn tỉa mô phỏng, và ở đó họ còn gặp hai tay bắn tỉa hàng đầu của tổ chức.
Được thành viên tổ chức đích thân chú ý vốn là cơ hội quý hiếm — vừa có khả năng nhận được danh hiệu, vừa có thể tiếp cận các thông tin mà thành viên cấp thấp không bao giờ chạm tới. Nhưng vấn đề là… người đó lại là Angostura.
— Một kẻ thân thủ siêu phàm, chán ghét nằm vùng, thành thạo thẩm vấn, cực kỳ nhạy bén với thiết bị nghe lén, bây giờ còn thêm khả năng bắn tỉa siêu chuẩn — có thể bắn trúng mắt trái mục tiêu ở cự ly 1200m. Với dữ liệu hiện tại mà Amuro Tooru nắm được trong giới cảnh sát, kể cả tổ bắn tỉa của Sở Cảnh sát Đô thị cũng chưa ai đạt đến trình độ ấy, ngay cả bản thân anh cũng chưa chắc đạt được hai phần ba mức đó.
“Angostura có thể không nghĩ nhiều như vậy.” Sau khi nghe Morofushi Hiromitsu tường thuật xong, Amuro bình tĩnh nhận định.
“Xâm nhập vào cơ quan tình báo của một quốc gia và tiêu hủy tư liệu là nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, chỉ được giao cho hai loại người: một là kẻ không được tin tưởng, bị lợi dụng như một vật hy sinh; hai là người có năng lực vượt trội, được cấp trên tuyệt đối tán thành. Angostura chưa đầy mười sáu tuổi, nghe có vẻ hoang đường, nhưng đúng là thuộc loại thứ hai. Tuy năng lực cậu ta rất mạnh, nhưng vì tuổi còn nhỏ nên về mặt kinh nghiệm sống không thể so với Gin và những người cùng đẳng cấp.”
Thành viên vị thành niên đạt danh hiệu trong tổ chức vốn cực kỳ hiếm, nhưng theo thông tin Amuro thu thập được, từng có một nữ khoa học gia mới mười ba tuổi đã được trao danh hiệu.
“Dựa vào tình hình hôm qua, tôi cảm nhận rõ ràng cậu ta là người hỉ nộ vô thường và không giỏi che giấu cảm xúc. Nếu cậu ta thực sự nghi ngờ chúng ta là nằm vùng, bây giờ chúng ta đã không còn sống để nói chuyện.” Amuro thở dài. “Ngược lại, chính chúng ta đã mắc sai lầm lớn khi không lường trước tình huống này.”
Dù là tối qua Amuro hay sáng nay Morofushi, cả hai đều không kiểm soát tốt cảm xúc trước mặt Angostura.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play