Sakai Byakuya nhìn gương mặt điển trai của Amuro Tooru, vốn vì Midorikawa Hikaku rời đi mà tâm trạng tụt dốc, nay bỗng dưng lại được kéo lên. Ngay cả chuyện sắp mất 1000 điểm thưởng cũng không còn khiến hắn đau lòng như trước.
Tâm trạng tốt, hắn mỉm cười báo ra danh hiệu của mình. Nhưng hắn nhanh chóng bắt gặp phản ứng lạ của thanh niên tóc vàng trước mặt — ánh mắt mở to sững sờ, cứ như vừa nghe tin gì đó không thể tin nổi… Tuy chỉ là một thoáng chớp mắt, nhưng không qua được đôi mắt tinh tường của Sakai Byakuya.
“Danh hiệu của tôi có gì kỳ lạ sao?” Hắn hơi nghi hoặc hỏi.
“Không có gì… Chỉ là tôi không ngờ người hôm đó vô tình gặp lại là một thành viên danh hiệu,” Amuro Tooru bình thản đối diện với hắn, giọng nói không có lấy một chút dao động. Thậm chí còn mỉm cười thân thiện, “Mời ngài lên xe, tôi sẽ đưa ngài đến điểm tập hợp.”
“Đừng nói chuyện với tôi bằng kính ngữ, tôi không quen.” Sakai Byakuya đáp. 
Khác với Mỹ hay Pháp, ở Nhật rất coi trọng tuổi tác và tôn ti trật tự. Việc dùng kính ngữ mỗi ngày thật quá phiền. Hắn không rõ những người khoảng hai mươi tuổi như Amuro Tooru hay Midorikawa Hikaku nghĩ gì khi phải dùng kính ngữ với người nhỏ hơn gần mười tuổi như hắn, nhưng cá nhân hắn thì cảm thấy cực kỳ gượng gạo.
“Được thôi.” Amuro Tooru gật đầu chấp thuận ngay.
Hai người rời khỏi phòng an toàn, Sakai Byakuya tiện tay khép cửa, không thèm khoá lại. Con ong robot nhỏ trong nhà có tính năng phòng vệ khá ổn.
Vẫn ngồi ở ghế phụ, khi hắn vươn tay kéo dây an toàn, chiếc áo khoác trên người vẫn bám sát vào vai không rơi xuống chút nào. Kiểu áo khác thường như vậy đương nhiên không mua từ cửa hàng bình thường mà là đổi từ cửa hàng hệ thống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play