Angostura nhìn sang Gin, rồi lại liếc nhìn Amuro Tooru.
Đáng tiếc, khả năng diễn xuất của hắn vốn dĩ chẳng ra sao, khó mà nhìn ra điều gì từ hai người có tâm tư sâu như biển kia. Nhất là khi Amuro Tooru lúc nói chuyện với Gin vẫn bình tĩnh, như thể chỉ vừa nhận một món quà bình thường, sắc mặt không hề biến đổi.
“Rốt cuộc đó là thứ gì? Anh đừng có đưa cho anh ta mấy thứ linh tinh.” Angostura nghi ngờ, không yên tâm hỏi lại.
“Cũng chỉ là món đồ cậu sẽ dùng sau này khi nuôi thú cưng thôi.” Gin dập tắt điếu thuốc vừa châm, dù trên người vẫn còn mùi khói nhàn nhạt. “Nếu không tin, cậu có thể hỏi thẳng Amuro — xem đó có phải là món đồ mua từ cửa hàng thú cưng nào không.”
Gin không nói ra câu gì thô tục, nhưng từng lời lại như đang hạ nhục nhân cách của Amuro Tooru.
Amuro bên ngoài vẫn điềm tĩnh, nhưng trong lòng căm ghét Gin đến tận xương tuỷ. Tuy vậy, trước ánh mắt lo lắng của cấp trên, anh lại nở một nụ cười:
“Thật sự không có gì... Nếu không còn gì nữa, tôi xin phép về trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT