Phòng họp cách phòng y tế không xa. Khi Gin bước vào, cửa tự động lập tức khóa lại. Nơi này cách âm rất tốt, người bên ngoài hoàn toàn không thể nghe được bên trong có động tĩnh gì.
Angostura nằm bất động trên vai hắn, trông như thể đã chết hẳn.
Suốt đoạn đường vác cậu đi, Gin không thấy mệt chút nào. Hắn cũng chẳng hiểu nổi cái tên nhóc này rốt cuộc là thế nào – rõ ràng ăn không ít, còn thường xuyên viện cớ đang ăn mà không bắt máy, vậy mà ngoài mặt chỉ hơi có chút thịt, còn người thì nhẹ như chỉ còn da bọc xương.
Gin ngẫm nghĩ một lát rồi mới đặt Angostura nằm xuống bàn họp thay vì tùy tiện quăng xuống đất.
Vừa mới buông tay, màn hình điện tử trên bàn họp lập tức sáng lên.
Lúc này, gương mặt Gin hoàn toàn thu lại vẻ lãnh đạm thường thấy khi đối mặt với các thành viên khác trong tổ chức. Hắn lễ phép nhìn lên màn hình, nơi xuất hiện hình ảnh một người đàn ông — người thỉnh thoảng vẫn lấy danh hiệu “Spirytus” xuất hiện trước mặt các thành viên — và cũng là người duy nhất trong tổ chức khiến hắn kính trọng.
“Thưa ngài, tôi đã đưa Angostura đến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT