Trời đổ mưa từ chiều, mưa lạnh như mùa thu bị đánh thức giữa tháng bảy. Linh ngồi bên bậu cửa, nhìn cánh rừng phía xa bị sương mù nuốt dần. Lòng cô nặng như hơi nước quẩn quanh mái hiên — thứ cảm giác mơ hồ không gọi thành tên, nhưng càng cố quên lại càng hiện rõ.
Đêm qua, cô mơ thấy Lâm.
Không phải là người đàn ông hiện tại, mà là Lâm của một thời chưa có khuôn mặt, chỉ có đôi mắt lam nhìn xuyên suốt qua bóng tối. Trong mơ, anh không nói gì, chỉ lặng lẽ bước đi, phía sau là một con đường tan chảy bởi lửa và nước.
Phong đến bên cạnh, đặt tay lên vai cô. Dạo này anh ít cười. Dù cố tỏ ra bình thản, nhưng sự im lặng giữa họ lại lớn dần, như một khe nứt không ai muốn chạm tay vào.
“Chúng ta có một manh mối mới.” – Phong lên tiếng, cắt đứt mạch suy nghĩ đang trôi dần về phía vô định.
Anh mở laptop, cho Linh xem một bức ảnh: một mảnh giấy da cổ, chữ viết gần như bị rửa trôi, nhưng vài dòng vẫn còn rõ nét.
“Tế giả cuối cùng không chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT