Bùi Quý Trạch không ngờ Tạ Nhu Gia lại khóc, vội vàng dỗ dành: "Vừa nãy ta chỉ nói đùa thôi mà."
Tạ Nhu Gia nghẹn ngào, "Chẳng qua chỉ là một chuỗi hạt vỡ, ta vẫn đền nổi!"
"Ta biết Nhu Nhu đền nổi," hắn hôn lên giọt nước mắt trên má nàng, giọng khàn khàn, "Đừng khóc nữa."
Tạ Nhu Gia đưa tay đẩy hắn ra, "Y phục đâu."
"Ta vừa sai người đi lấy rồi, chắc sẽ sớm mang tới thôi." Hắn ôm nàng vào lòng, giọng hơi khàn, "Rất nhiều chuyện, Nhu Nhu luôn quên. Trong lòng ta luôn mong, một ngày nào đó Nhu Nhu có thể tự mình nhớ ra. Nhưng Nhu Nhu luôn không nhớ nổi, ta trong lòng không vui, nhưng lại không biết phải nói thế nào."
Nữ tử trong lòng hắn ngước hàng mi dài còn vương nước mắt lên, "Có ý gì?"
Hắn đang định nói, bên ngoài có tiếng gõ cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT