Tạ Nhu Gia đối diện với ánh mắt của hắn, lập tức quay mặt đi nhìn ra ngoài cửa sổ đang mở. Bên ngoài lại có tuyết rơi lả tả, cuốn theo gió lạnh, rơi xuống xoay tròn, thậm chí có vài bông còn bay vào trong phòng.
Lạnh buốt.
Tạ Nhu Gia càng lúc càng tỉnh táo, cảm thấy vô cùng hối hận, biết rõ mình không giỏi uống rượu, lại cứ cố uống cho say. Nếu say đến mức không biết gì, sáng hôm sau tỉnh lại không nhớ gì, thì cũng không sao.
Nhưng lại lờ mờ nhớ một vài chuyện.
Nàng cứ nghĩ Bùi Quý Trạch sẽ tìm một lý do chính đáng để ở lại, đang nghĩ cách thoái thác, ai ngờ hắn cầm bản tấu sớ từ tay nàng, đứng dậy đi ra ngoài.
Đến cửa, hắn dừng lại, lạnh lùng nói: "Điện hạ sau này vẫn là đừng uống rượu, kẻo lại làm ra những chuyện khiến người ta hiểu lầm." Nói xong, hắn không quay đầu lại mà ra khỏi phòng.
Cho đến khi tiếng bước chân biến mất, Tạ Nhu Gia mới quay mặt lại, có chút chán nản ngồi trên giường. Lúc này Văn Uyên bước vào, không nhịn được hỏi: "Công chúa lại cãi nhau với phò mã sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play