Khi hoàng hôn dần buông xuống, trong một viện điều dưỡng ở vùng ngoại thành.
Một cô hộ lý trẻ tuổi đẩy xe lăn đi dọc hành lang có mái che. Thỉnh thoảng cô mỉm cười, khẽ gật đầu với những cụ già xung quanh, ân cần hỏi han tình trạng sức khỏe của họ.
Cô không phải kiểu người có vẻ ngoài nổi bật, vóc dáng lại có phần to lớn hơn so với các cô gái khác, nhìn vào còn hơi vạm vỡ. Nhưng cô có một khuôn mặt tròn trịa, mỗi khi cười lại lộ ra hai má lúm đồng tiền, giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ, toát ra sự hiền hòa ấm áp.
Ban đầu cô được điều tới để chăm sóc riêng một bệnh nhân mới chuyển vào, nhưng không giống các hộ lý khác thường lạnh lùng, chỉ sau hai ngày, cô đã nhớ được tên của tất cả các cụ ở đây.
Mỗi lần đẩy bệnh nhân của mình ra tắm nắng, cô đều kiên nhẫn trò chuyện cùng những cụ già xung quanh, không thấy phiền khi nghe họ nhắc đi nhắc lại chuyện cũ, đôi khi còn chủ động giúp đỡ vài việc lặt vặt.
Mọi người trong viện đều rất quý cô gái có tính cách tốt bụng này, thường khen cô "có tướng có phúc", rồi không khỏi tò mò hỏi cô đã có người yêu chưa, có muốn họ giới thiệu cho một người không.
Cô hộ lý thường thẹn thùng lắc đầu, nói rằng sau khi làm xong công việc này sẽ về quê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT