Một câu đùa thuận miệng, trong bầu không khí im lặng bỗng trở nên ngượng ngùng.
Lúc này Thẩm Huyền Mặc mới nhớ ra, hắn với Cố Bạch Y đến cả bạn bè còn chưa tính, lại càng không phải thân thiết tới mức tùy tiện giận dỗi như mấy anh em thân tình.
Huống hồ Cố Bạch Y là cái kiểu người ôn hòa lại thẹn thùng…
Nghĩ lại dáng vẻ lúc trước chỉ mới đối mặt một cái đã đỏ bừng cả mặt vì xấu hổ, Thẩm Huyền Mặc đột nhiên nảy sinh một cảm giác tội lỗi như vừa bắt nạt một đứa bé vô tội.
Hắn khẽ chậc một tiếng, đang định đổi đề tài thì đối phương đã lên tiếng: “Không có.”
“Cái gì không?” Thẩm Huyền Mặc hơi ngẩn ra.
“Không có không thể gặp người.” Cố Bạch Y nhặt lại thân phận người làm công của mình một cách rất có ý thức, Thẩm Huyền Mặc là kim chủ, đương nhiên hắn muốn thế nào cũng được, “Nếu Thẩm ca muốn tôi công khai với mấy người xung quanh một chút… cũng có thể.”
Cậu ngừng một chút, rồi bổ sung: “Bạn học thì không vấn đề.”
Bạn học hay đồng nghiệp thì đều chẳng sao, chỉ là tạm thời không muốn để dì Phương Nhị biết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT