Lần nữa rời khỏi Tần Trạch, nhưng tâm trạng của Chung Ngôn lại hoàn toàn khác so với lần trước. Từ lúc lên xe ngựa, hắn đã không còn nở nụ cười, ngay cả Nguyên Mặc cũng nhìn ra điều đó.
“Thiếu nãi nãi, thủy quỷ có phải rất khó đối phó không?” Cậu hỏi.
Chung Ngôn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ: “Đúng, hơn nữa tôi ghét nhất là thủy quỷ, làm đâu đâu cũng ướt nhẹp cả. Mấy cây liễu ở cửa này là do sư phụ dạy cưỡi ngựa của Tần Linh trồng à?”
Nguyên Mặc nhìn ra ngoài một lúc rồi đáp: “Đúng vậy, thiếu gia trước đây từng nói với em như vậy.”
“Là vị sư phụ dạy tam thiếu gia cưỡi ngựa bắn cung đó sao?” Chung Ngôn hỏi tiếp.
“Vâng, chính là người đó,” Nguyên Mặc đáp.
“Chờ em quay về thì nói với quản sự Tiền, mấy cây này không tốt, còn kịp thì chặt đi.” Chung Ngôn buông rèm xuống, sắc mặt tái nhợt như đói lả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT