“A!” Nguyên Mặc bật ngửa về phía sau.
Trương Khai vẫn chưa thu dao giết heo tổ truyền về, lập tức dùng dao chắn ngay trước mặt Nguyên Mặc. Nguyên Mặc níu lấy bắp chân ông, kêu toáng lên: “Hắn—hắn—hắn—! Hắn đang cười kìa!”
Cười? Trương Khai không nhìn thấy gì, chỉ cho là Nguyên Mặc tâm tính trẻ con, bị dọa sợ quá mức. Vừa định kéo cậu dậy, ánh mắt vô tình lướt qua thi thể dưới đất—chỉ thấy khóe miệng thi thể kia giật giật!
Không chỉ là cười, mà còn mở trừng hai mắt!
Khoảnh khắc đôi mắt mở ra, làn da thi thể chuyển sang màu xanh nhạt, hai mắt dần dần lồi ra như muốn rơi xuống. Xương mũi bắt đầu sụp xuống, cả khuôn mặt xẹp lại, môi dày thêm, ngũ quan biến dạng hoàn toàn.
“Ha…” Gã há miệng bật ra một tiếng cười, mùi tanh tưởi xộc lên tận mũi, giống như trong bụng gã chứa hàng trăm hàng nghìn con cá chết phân hủy thối rữa.
Bị dọa không nhẹ, Nguyên Mặc quay đầu nhào tới chỗ Chung Ngôn phía sau, đại thiếu nãi nãi chính là thuốc an thần của cậu ta: “Thiếu nãi nãi, cứu mạng! Tên này là quỷ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT