Tối nay trong viện của Tần Linh đặc biệt kỳ lạ, Nguyên Mặc thì biết đêm nay có chuyện nguy hiểm xảy ra, nhưng Tiểu Thúy lại không rõ tình hình, chỉ tưởng đại thiếu gia đột nhiên bị sốt cao. Thế nhưng dù không rành y lý hay nội tình, cô vẫn cảm nhận được bầu không khí bốn bề bất thường, như thể sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Nguyên Mặc, cậu có thấy gì khác lạ không?” Cô lại lấy một gáo nước, dội lên y phục của thiếu gia. Áo ướt sũng treo lủng lẳng, nước từng giọt rơi xuống, dưới đất đã đọng thành vũng nhỏ.
“Có, đêm nay trong viện sao lại có nhiều đom đóm đến vậy.” Nguyên Mặc đứng ngoài bậc thềm, múc nước đổ xuống bậc đá, từng tầng từng tầng chảy xuống như một dòng suối nhỏ.
“Đúng đó, chớp nháy liên hồi, nhìn mà rợn người.” Tiểu Thúy không rời mắt nhìn về phía rừng trúc phía xa. Ngày thường chỉ có chừng mười mấy con, cô và Nguyên Mặc vẫn thường bắt chơi, nhốt vào lồng đèn giấy làm ánh nến một lúc rồi thả đi. Nhưng hôm nay đom đóm kéo tới từng đàn, tụ lại thành cụm, như có hẹn từ trước, đậu kín trên ngọn cỏ, thậm chí ép cong cả thân cỏ.
“Nhiều hơn cả sao trên trời.” Cô lùi lại một bước, đột nhiên cảm thấy mình không còn thích loài côn trùng này nữa.
“Chắc tại trong viện ẩm thấp, nước đọng nhiều quá.” Nguyên Mặc đoán bừa, “Loài này thích nơi có nước.”
“Nói vậy, trong viện chúng ta đâu chỉ thiếu nước chảy thôi, nhìn tổng thể cũng hơi tù túng. Nếu có một dòng nước ngầm chảy qua thì hay rồi, nghe nói có loại suối nóng ngầm, nước lấy ra vẫn còn ấm, rất tốt cho người bệnh. Chùa Ẩn Du có một suối như thế, nếu thiếu gia được ngâm thử, chắc sẽ hồi phục. Không chừng chỉ cần ngâm là khỏi hẳn.” Tiểu Thúy vừa nói đến đó thì tự nhiên sững người, vội sửa lời: “Phi phi phi, không phải ‘không chừng’, là chắc chắn khỏi mới đúng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play