Căn phòng số 609 được bài trí rất đơn sơ, vừa nhìn đã biết đây chỉ là chốn dừng chân tạm thời của kẻ khôn ngoan, chứ không phải nơi ở lâu dài. Chung Ngôn còn chưa kịp đặt ba lô xuống, cây gậy bóng chày trắng đã quất thẳng tới, gió rít vù vù.
Chung Ngôn nghiêng đầu tránh:
“Cô làm cái gì thế?”
“Còn hỏi à? Mất tích liền một lèo ba ngày ba đêm, một tin nhắn hay cuộc gọi cũng không có, cậu muốn hù chết lão nương chắc?!” Bạch Chỉ chống tay lên hông, dáng vẻ hùng hổ. Dù có khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, cô vẫn toát ra vẻ thành thục, gương mặt trang điểm kỹ càng.
“Tôi không mang điện thoại.” Chung Ngôn vừa nói vừa giơ tay sờ sau gáy, “Cô hiểu tôi mà, tôi vốn chẳng quen mang theo mấy thiết bị hiện đại.”
“Cậu không quen mang cũng phải ráng mà mang chứ! Không có điện thoại thì biết tìm cậu ở đâu? Nhỡ xảy ra chuyện thì liên lạc kiểu gì? Toi biết đường đâu mà tới cứu!” Bạch Chỉ một hơi nói liền ba câu, tay lại siết chặt cây gậy, như thể sắp quất tiếp. Chung Ngôn giơ tay xua xua:
“Tôi vào quỷ sát rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT