Không biết đã bao lâu trôi qua, chiếc trực thăng cuối cùng cũng hạ cánh xuống đất.
Suốt chuyến bay, Chung Ngôn ngồi mà lòng dạ cứ bồn chồn. Không phải vì say máy bay, mà là cái cảm giác buồn nôn cứ dâng trào trong dạ dày. Ở trong sát quỷ mẹ, Phi Luyện cũng chưa từng gây náo loạn dữ dội thế này. Nhưng lần này, dọc đường hắn cứ nôn khan hết lần này đến lần khác, như thể thứ gì đó đang muốn trồi lên khỏi người. Chung Ngôn chỉ đành cố gắng nuốt ngược trở lại, trong lòng không ngừng suy nghĩ về tình cảnh nguy hiểm mà họ đang rơi vào.
Khôi Hành Giả đang truy tìm nó, ác quỷ cũng muốn bắt nó, lại thêm một diễn đàn khoa học giết người không gớm tay, cộng thêm Lương Tu Hiền đang rình rập ngoài đường… đúng là nguy cơ bốn bề, ánh mắt nào cũng có thể đang theo dõi nhất cử nhất động của họ. Mấy người này căn bản không coi họ là người sống.
May là mỗi lần Chung Ngôn nôn khan đều có thể viện cớ “say máy bay” để qua mặt, chỉ có Hà Vấn Linh là biết rõ bên trong dạ dày hắn đang xảy ra chuyện gì, gương mặt lo lắng nhìn hắn mãi.
“Anh có thể tiêu hóa được không?” Hà Vấn Linh nghiêm túc hỏi.
“Anh tiêu hóa không nổi.” Chung Ngôn bất lực trả lời.
“Cố gắng chút đi.” Hà Vấn Linh nghiêm túc cổ vũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT