Quả nhiên trong mộ huyệt này có thứ khác! Điền Chấn không nói hai lời, vớt Trần Trúc Bạch lên và đi ngay, không hề chần chừ.
“Tôi biết nơi này không dễ thoát ra như vậy mà, không biết bên ngoài thế nào rồi.” Điền Chấn nói nhỏ. Rõ ràng là sau hai lần uống nước, cậu đã đối xử với Trần Trúc Bạch khác hẳn những quỷ tà khác. Ác quỷ thật sự không ăn không uống. Trần Trúc Bạch hẳn giống như Chung Ngôn, cơ duyên xảo hợp mà trở thành nửa người, nhưng không phải một con quỷ hoàn toàn.
Uống nhiều nước như vậy, mà cậu không thấy Trần Trúc Bạch nặng lên. Vừa nãy, người này đã uống cạn cả một con sông. Nếu là ở Bạch Long Đàm, liệu mực nước có giảm xuống 10 cm không?
“Bên kia.” Trần Trúc Bạch không rõ Điền Chấn đang suy nghĩ gì, chỉ dẫn cho cậu một con đường. Một khi đã đi qua cánh cửa ban nãy, giống như đã bước vào một mê cung. Những con đường rối rắm chằng chịt cứ thế hiện ra. Ngay cả la bàn tiêu chuẩn của Điền Chấn cũng không dùng được.
Cậu nghe theo chỉ dẫn của Trần Trúc Bạch, ngoan ngoãn rẽ một góc. Chờ đến khi tiếng động phía sau dần xa, cậu mới nói: “Cảm ơn… Nhưng rốt cuộc đây là đâu? Tại sao trên núi Vọng Tư lại có mộ?”
“Vọng Tư Sơn?” Trần Trúc Bạch nhắm mắt lại lắng nghe, rồi lắc đầu, chưa từng nghe qua.
Điền Chấn dò đường, đèn pin vừa vặn đặt trên vai phải, chỉ có thể chiếu sáng một khoảng nhỏ con đường trước mắt. Thấy người đang ở trong vòng tay mình lắc đầu, cậu liền hỏi: “Trước kia nơi này không gọi là Vọng Tư Sơn sao? Tại sao anh lại ở nơi này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT