Sắc mặt Thi Tiểu Minh có thể dùng từ trắng bệch đến nửa trong suốt để miêu tả, rõ ràng cậu không hay biết gì về việc Chung Ngôn đã nghi ngờ mình từ sớm.
“Vậy vì sao anh còn giữ em lại?” Sau một lúc lâu, cậu dè dặt hỏi.
Chung Ngôn lại nhìn về phía chiếc bài vị nhỏ của cậu. “Em thích cái này lắm à?”
Thi Tiểu Minh lại rụt chặt vai, những ngón tay nắm chặt trên bài vị cũng trở nên căng thẳng, trên mu bàn tay xanh xao nổi lên những đường gân máu không rõ ràng. Cậu đã bị dồn vào đường cùng.
“Em rốt cuộc lớn lên ở đâu?” Chung Ngôn bắt đầu công kích phòng tuyến tâm lý đang lung lay của cậu. Tiểu Minh tuy nhút nhát nhưng không yếu đuối, nếu không thuyết phục được cậu, hắn sẽ không bao giờ thoát ra được.
Thi Tiểu Minh mím môi, rất lâu không đáp lại. Nhìn độ chặt của môi cậu, Chung Ngôn còn sợ giây tiếp theo cậu sẽ làm môi bật máu.
Vì thế, Chung Ngôn không muốn dồn ép cậu quá mức, mà bắt đầu quan sát căn phòng đang giam giữ hắn. Tường rất bóng, không biết được sơn bằng loại sơn gì, sờ vào lạnh ngắt. Lúc nãy hắn chỉ chú ý Thi Tiểu Minh nên không xem kỹ, bây giờ nhìn lại thì phát hiện không ít chi tiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT