Nguyên Mặc lại lao tới mép giường, chút thiện cảm vừa rồi lập tức bay biến sạch sẽ. Tưởng đâu bà cô này thật lòng muốn bắt mạch chữa bệnh, ai ngờ lại lôi đậu ra giỡn mặt người ta.
Tần Linh vừa giận vừa bực, ánh mắt đầy đề phòng:
“Cô muốn làm gì…”
“Không làm gì cả, chỉ muốn cho cậu nếm thử thôi.” Chung Ngôn không buồn giải thích, quay sang nhìn phía thư phòng:
“Lá hưu thư đó thật sự là viết cho tôi à?”
“Cầm đi… Cô cút ngay cho tôi!” Tần Linh nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng lá hưu thư là do chính tay mình viết, vậy mà giờ lại không chịu nổi chuyện cô ta gấp gáp muốn lấy đi, “Cô mà đi bây giờ thì cùng lắm là ly hôn với tôi, chứ đợi tôi chết rồi thì cô là quả phụ đấy, làm lỡ cả chuyện tái giá sau này của cô!”
“Tính khí này, đúng là dở tệ.” Chung Ngôn cười, đưa tay véo má anh ta, rồi ngồi xuống trước gương đồng, lau lớp son phấn hồng trên môi:
“Viết hưu thư phải ghi tên, anh có biết tôi tên gì không?”
Tần Linh vừa được Nguyên Mặc đỡ dậy chưa bao lâu thì bị câu đó chặn đứng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT