Bên ngoài cửa sổ cuồng phong gào thét, bầu trời như úp một cái chảo sắt đen kịt.
Trần Trúc Bạch lật tay hướng về phía cửa sổ. Cửa sổ vừa muốn bị gió thổi mở lại một lần nữa đóng lại, chỉ là một cây nến trong phòng vẫn bị thổi tắt. Một ngọn đèn đầu giường đã tắt, trở nên tối sầm. Chung Ngôn biết Tiểu Dật có sư huynh bảo vệ, liền toàn tâm toàn ý mà lao lên đầu giường.
Lúc này, Tần Linh đã mở hai mắt.
Lần trước Tần Linh tỉnh lại rất tự nhiên, đến lúc thì tự mình tỉnh. Sau khi tỉnh, cơ thể cũng không có bất kỳ khó chịu nào. Sắc mặt tuy rằng hơi tái nhợt, nhưng không lộ vẻ đau khổ.
Lần này thì không như vậy. Chỉ thấy trán y lấm tấm mồ hôi, môi và khuôn mặt còn trắng hơn cả giấy, đôi mắt tuy đã mở nhưng dường như không nhìn thấy bất cứ thứ gì, hơn nữa…
Không đúng! Chung Ngôn lập tức nhìn ra vấn đề. Thực ra Tần Linh chưa tỉnh!
Y bị người khác dùng pháp thuật mạnh mẽ thúc ép tỉnh dậy. Chỉ thiếu một ngày, cơ thể tuy rằng cử động được, nhưng tinh thần thực sự vẫn còn ở trong cảnh trong mơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT