Cái nồi lớn nhất cũng không lớn lắm, và nước cũng không thể sôi ngay được. Trần Trúc Bạch dùng phép thuật phong ấn gân tay, gân chân và gân đuôi của cá Hoành Công. Trong suốt quá trình này, Chu Vũ không nói một lời.
Chung Ngôn đứng bên cạnh nhìn khuôn mặt cá của nó. Hắn nhận ra đây mới là bộ mặt thật của Chu Vũ. Dù đầu đã biến thành cá, vẫn có thể nhìn thấy một chút dáng vẻ con người.
“Ông thực sự không nói một câu nào sao?” Chung Ngôn không nhịn được hỏi. “Tôi về làm dâu nhà họ Tần đã hơn một năm mà ông mới phát giác ra sự bất thường trong viện này. Có thể thấy ông không phải người cao thâm gì, chỉ là có thể đi đường thủy và mang theo tà bệnh thôi.”
Chu Vũ dường như đã quyết tâm không hé răng, rõ ràng cũng không để ý đến những chuyện sắp xảy ra.
“Ông thực sự nghĩ mình sẽ không chết, đúng không?” Chung Ngôn ngồi xuống, nhìn kỹ vảy của nó. “Quả thật, tôi chưa từng nghe nói ai có thể giết được cá Hoành Công, thậm chí có người còn cho rằng tộc các ông là ‘trường sinh’. Có phải có kẻ muốn ‘trường sinh’ nên đã tìm đến ông và hứa hẹn điều gì đó?”
“Sư đệ, đừng nói nhiều với ông ta nữa, ông ta chắc chắn sẽ không nói.” Trần Trúc Bạch đi đến bên cạnh Chung Ngôn.
“Em biết ông ta sẽ không nói. Ông ta rơi vào tay chúng ta chắc chắn không cam lòng, nên sẽ không khai ra kẻ đứng sau. Nhưng em vẫn phải hỏi…” Chung Ngôn đột nhiên nhìn thẳng vào Chu Vũ, nói từng chữ rõ ràng, chậm rãi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT