Khoảnh khắc này, Tần Linh đã nghĩ rất nhiều.
Sự việc diễn ra đột ngột, sinh tử của Tiểu Dật chưa định, sức khỏe Trần Trúc Bạch vẫn còn yếu, y thực sự không nên nghĩ đến những chuyện khác. Nhưng y không thể kiểm soát được. Trong đầu y cứ lặp lại hình ảnh đôi mắt đỏ mà y đã nhìn thấy.
Có lẽ nào đó chính là con thỏ trắng mà y đã cứu khi còn nhỏ?
Chắc chắn là nó rồi. Nếu nhím, cáo, rắn đều có thể tu hành thành tiên, ngay cả cá chép cũng có thể hóa rồng, vậy thỏ trắng cũng vậy. Năm đó, y đã cứu nó, nên nó đã hóa thành người để cứu y. Hơn nữa, Tiểu Ngôn chưa bao giờ ăn thức ăn của người bình thường, giữa cái nắng hè nóng bức cũng chưa bao giờ uống nước. Phải chăng vì thỏ trắng vốn không uống nước, chỉ ăn rau xanh và cỏ tươi?
Nếu vậy, là y đã cho hắn ăn sai rồi!
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Tần Linh đã nghĩ hết những điều có thể nghĩ, thậm chí cả những câu chuyện kỳ lạ trong sách vở và kịch nói. Lẽ nào Tiểu Ngôn là thỏ thành tinh, còn Trần Trúc Bạch là trúc hóa thành?
Trong lúc y còn đang mơ màng, đôi tai của Chung Ngôn dần trở lại bình thường. Hắn cũng không hiểu Nguyên Mặc và Tiểu Thúy đang căng thẳng chuyện gì, vội đỡ Tần Linh đứng dậy trước đã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play