Tần Linh đang đốt trầm hương, Tiểu Ngôn yêu thích hương này nhất, hắn về rồi thì phải nhanh chóng dùng. “Ngoài trời có lạnh không? Cơn mưa này e là còn phải kéo dài mấy ngày nữa. Giờ thì tốt rồi, mùa màng ngoài thành nhất định được cứu, cuộc sống của bá tánh cũng sẽ tốt hơn… Tiểu Ngôn? Tiểu Ngôn?”
Chung Ngôn siết chặt con hạc giấy trong lòng bàn tay: “À? Anh nói gì?”
“Em đang nghĩ gì vậy? Mệt rồi sao?” Tần Linh muốn ôm hắn, nhưng ngại có Nguyên Mặc và Tiểu Thúy nên chỉ khẽ chạm vào mặt hắn.
Chung Ngôn bị chạm vào như tỉnh hẳn, lập tức nắm lấy tay y nói: “Anh lại đây, em có chuyện quan trọng!”
Nguyên Mặc và Tiểu Thúy ban đầu còn bưng nước ấm chờ để thiếu nãi nãi dùng, kết quả vừa ngẩng đầu đã thấy thiếu nãi nãi kéo đại thiếu gia lên giường, còn vội vàng kéo kín rèm. Vẻ mặt vội vã này đúng là “tiểu biệt thắng tân hôn”*. Hai người dù còn nhỏ tuổi, nhưng hầu hạ lâu như vậy cũng biết đây là chuyện trong phòng của chủ tử, nhanh chóng lui ra ngoài còn tiện tay đóng cửa lại.
“Cậu cười ngây ngốc cái gì vậy?” Ra ngoài, Tiểu Thúy vỗ đầu Nguyên Mặc.
“Hắc hắc, vui mà.” Nguyên Mặc vui thay cho đại thiếu gia, “Tôi hầu hạ thiếu gia bấy nhiêu năm cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi, năm ngoái tôi còn lo thiếu nãi nãi sẽ chọc thiếu gia tức chết. Giờ thấy họ tốt như vậy, nếu thiếu nãi nãi thật sự là con gái, e rằng lúc này cũng đã có thêm người rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play